Truyền thông và giáo dục ở Việt Nam được quản lý bởi Bộ Thông Tin Truyền Thông và Bộ Giáo Dục – Đào Tạo (BGD-ĐT), với nhân sự, cán bộ chủ chốt đa số là người Bắc Kỳ. Sau khi “thống nhất đất nước” vào năm 1976, xoá bỏ luôn lá cờ nửa xanh nửa đỏ của “con rối” mặt trận miền Nam, người Bắc Kỳ bắt đầu công cuộc cải cách giáo dục và truyền thông để dần dần đồng hoá người Nam. Ban đầu là đưa các cán bộ nói tiếng Bắc vào các cơ quan báo chí, phát thanh, truyền hình để cho người Nam “quen” với giọng “Bắc cách mạng” hơn dù thực tế trước đó, sự thống trị của người Bắc trong lĩnh vực truyền thông đã có từ thời đệ nhất và đệ nhị cộng hoà bởi cuộc di cư 1954. Có thể nói rằng quyết định của Mỹ trong việc đem đồng bào miền Bắc di cư vào Nam chỉ để “cân bằng dân số hai miền cho cuộc tổng tuyển cử” đã tạo tiền đề cho việc xoá bỏ bản sắc văn hoá bản địa Nam Kỳ mà tập đoàn cộng sản Bắc Kỳ đang ra sức thực hiện suốt mấy chục năm nay.
Các đời vua Nguyễn hay cả Pháp chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện đem một triệu người Nam di cư ra Bắc (hoặc ngược lại). Ngay cả vùng đất Tây Nguyên cho tới trước khi bác sĩ Yersin tìm ra Đà Lạt, dù đã được nhập vào bản đồ Đại Nam thì người Mạ, Stiêng, K’ho vẫn có các vương quốc riêng chứ không hề có quan lại người Việt lên cai trị. Mọi cuộc di dân lớn đều mang lại những hệ luỵ dai dẳng, càng cố che đậy càng là nảy sinh những mâu thuẫn âm ỉ chực chờ bùng nổ.
Sự áp đảo về mặt quyền lực của tống thống Ngô Đình Diệm là một giá đỡ vững chắc cho cộng đồng Bắc di cư, sử gia Tạ Chí Đại Trường đã gọi họ là đám “kiêu dân”. Thái độ khinh thị các giáo phái bản địa như Cao Đài, Hoà Hảo (vốn có các tín đồ là những người ủng hộ vua Bảo Đại và nhà Nguyễn) đã tạo nên mâu thuẫn đầu tiên trong nội tại nền cộng hoà đệ nhứt. Người Bắc 54 mang theo niềm kiêu hãnh về ngàn năm văn vật đất kinh kỳ, coi những người “đồng bào” trong Nam là đám cùng đinh thất học võ biền. Những từ ngữ miền Nam như “kinh, bịnh…” đã được cải biến thành “kênh, bệnh…” bởi thành phần trí thức Bắc 54.
Sau 1975 thì lấn át này còn khủng khiếp hơn với chính sách di dân Bắc CS ồ ạt vào các vùng quê lẫn đô thị lớn ở miền Nam. Một mặt là để cai trị, mặt khác là gầy dựng mạng lưới gián điệp cho hệ thống đầu não trung ương ở Hà Nội. Người Bắc Kỳ cộng sản coi phương Nam là nơi để lợi dụng, bòn rút, bôi xấu bằng mọi thủ đoạn đê tiện nhất, trong đó giáo dục và truyền thông là hai phương tiện hữu hiệu để đồng hoá toàn bộ người Nam thành người Bắc.
Với chủ trương của Lê Duẩn, đồng bào gốc Hoa trong miền Nam tuy có công tham gia cách mạng để lật đổ chế độ VNCH, sau này do có mâu thuẫn với Tàu cộng nên đã bị chính CS Bắc Kỳ hắt hủi, ép phải trở về Trung Quốc. Các địa danh phiên âm từ Hán Việt cũ thời VNCH bị xem là “thân Tàu”, bị thay thế vội vã bởi cách phiên âm đọc theo giọng Bắc, ví dụ “Nữu Ước” bị đổi thành “Niu-Oóc, “Hoa Thịnh Đốn” thành “Oa-sinh-tơn”, “Úc Đại Lợi” thành “Ô-xtrây-lia”…
Cộng đồng người Hoa và Miên (Khmer) đã sanh sống hoà bình với người Nam từ mấy trăm năm nay, bỗng chốc bị biến thành “dân tộc thiểu số”, trong khi người Nam thì bị gộp thành “người Kinh” với Bắc Kỳ, người Cà Mau bị đánh đồng với người Lạng Sơn (!).

Xác người nằm trôi sông trôi trên ruộng đồng bởi sự tàn sát của quân đội Bắc Việt. Ảnh: Google Images
Các cơ sở làm ăn của người Nam bị quy là “tư sản mại bản”, “tàn dư Mỹ nguỵ” và bị tịch thu hết, nhiều gia đình người Nam phải bỏ nhà cửa để vượt biển tìm tự do, gần phân nửa bỏ mạng giữa đại dương, số còn lại may mắn lắm mới tìm được bến bờ tươi đẹp bên kia Thái Bình Dương. Còn nhà cửa của họ ở Sài Gòn thì sao? Nằm trong tay các cán bộ Bắc Kỳ từ Q1, Q3, Tân Bình, cây Da Sà cho đến Phú Nhuận, Bình Thạnh, Gò Vấp.
Giáo dục miền Nam, từ chỗ đề cao thực học, thực hành của chế độ VNCH, bị cải cách theo hướng học gạo, mọt sách, giáo điều thâm căn cố đế của dân Bắc Hà ngày xưa. Giáo trình quá nặng đã vậy còn không hoàn toàn miễn phí khiến cho nhiều học sinh Nam Kỳ phải bỏ dở giữa chừng, một phần vì không có tiền học, một phần vì thấy không phù hợp, quá xa vời với nhu cầu thực tế. Giáo dục do Bắc Kỳ cai trị đã gieo vào đầu người từ Nam chí Bắc rằng làm ruộng là nghèo hèn, tất cả mọi người đều phải đi học cao để ra làm trí thức này trí thức nọ.
Bắc Kỳ không hiểu được rằng mỗi con người sinh ra đều khác nhau, có người chỉ phù hợp làm ruộng, hãy tạo điều kiện cho họ làm ruộng và làm giàu từ mảnh ruộng của mình. Nông nghiệp Nam Kỳ hiện tại đang bị kiềm kẹp vì không được tự do làm điều mình muốn, phải trồng lúa dư ra cho Bắc Kỳ ăn, số khác xuất khẩu sang châu Phi để các cán bộ Bắc Kỳ được tiền đút túi riêng. Dễ hiểu vì sao điểm thi đại học ở ngoài Bắc, Trung luôn cao hơn trong Nam, vì nền giáo dục này được “design” để phù hợp với dân Bắc hơn là dân Nam.
Các tác phẩm văn học trong sách giáo khoa cũng ưu tiên đề tài ca ngợi cách mạng, văn hoá, lịch sử Bắc Kỳ, những thể loại như “Vợ Chồng A Phủ” liệu có phủ hợp với người miền Nam?
Thông qua giáo dục và truyền thông, các nhà lãnh đạo Bắc Kỳ truyền bá từ ngữ mới, xoá bỏ từ ngữ cũ của người Nam, họ mặc nhiên coi tiếng Bắc Kỳ của họ là chuẩn của người trí thức, các từ ngữ địa phương khác đều là nhà quê, ngọng (cho dù người Trung và người Nam không nói sai l với n).
Giọng Hà Nội ngang nhiên chiếm lĩnh đài VTV (hồi nhỏ tôi gọi đài VTV là đài “Hà Nội” vì không hề nghe thấy giọng Nam, mãi sau này mới có trung tâm THVN tại SG là kênh VTV9). Thành phần trí thức trẻ ăn học dưới nền giáo dục sau 1975 và sau này tiếp xúc với mạng xã hội đa phần đã coi từ ngữ riêng của miền Nam là lạc hậu, nhà quê, từ vựng bucky mới là hợp thời, trí thức, cần phải “gò” theo để chứng tỏ mình là có học.
Trong khi đó, những người trung niên từng học tiểu học trở lên dưới chế độ VNCH ở miền Nam hay những người sau này ít có điều kiện tiếp xúc với công nghệ thông tin thì họ vẫn giữ được cốt cách, giọng nói, từ ngữ chân phương đúng kiểu Nam Kỳ.
Thông qua bộ máy tuyên truyền, người miền Bắc trở nên tự tin hơn khi họ được coi là những người “chiến thắng”, những người Việt “thuần chủng” đã có công “giải phóng miền Nam”. Đó là một phép thắng lợi tinh thần khi cả hệ sinh thái trên đất nước Việt Nam này từ sau 1976 tạo điều kiện để họ thành công hết sức có thể và trở thành những con đực, con cái ưu tú. Trên báo chí, đàn ông miền Nam được mô tả là làm biếng, nhậu nhẹt, đánh vợ, gay, ngọng, con gái miền Nam bị định kiến là đĩ điếm, lẳng lơ cho dù khu Trung Sơn bây giờ toàn Bắc Kỳ làm gái. Đàn ông Bắc Kỳ được khen là giỏi kiếm tiền, mạnh mẽ, đàn bà Bắc Kỳ thương chồng thương con, chịu khó v.v… Cái gì lặp đi lặp lại nhiều lần, dù thực tế không đúng, cũng sẽ khiến người ta tin rằng đó là sự thật, quả thật nhiều người cũng tin rằng người Bắc Kỳ là chủng tộc thượng đẳng, trong khi người Nam trở nên kém tự tin, yếm thế vì “không được thành công trong xã hội như người Bắc”.
Các fanpage cổ suý cho lối sống hưởng thụ, ngồi lê đôi mách, hóng chuyện, cười cợt giết thời gian, sáng chế ra những câu cửa miệng thô tục, vô thưởng vô phạt được điều hành bởi các bạn trẻ Bắc Kỳ cũng góp phần làm đồng hoá thế hệ trẻ Nam Kỳ. Nhiều bạn trẻ Nam Kỳ đã tự biến bản thân thành Bắc Kỳ qua những câu comment mà có chứa các từ đại loại như “bác, vãi, cho em xin, vâng ạ, ạ, cơ mà, thế, đấy, vớ vẩn…”
Nhiều cô gái Nam Kỳ cũng lấy chồng Bắc, đó là điều dễ hiểu. Khi mà một môi trường đã được thiết kế để đàn ông phía ngoài Luỹ Thầy trở thành những con đực ưu tú (giàu có hơn, tự tin hơn), thì chuyện con gái Nam lấy chồng người xứ đó là chuyện hiển nhiên, nếu gia đình không ý thức được rằng nếu mình không có con trai, có rể Bắc là coi như mất đất.
Một miền Nam từng phát triển phồn thịnh mọi mặt từ kinh tế, văn hoá, xã hội, tinh thần, giờ đây đã và đang ngày một xói mòn trước sự thống trị của người Bắc Kỳ. Họ đã khiến nhiều người Nam quên mất sự tự hào và niềm kiêu hãnh đối với các giá trị miền Nam đã dựng nên, mà trước nay đã chưa từng có trên đất này.
Những tôn giáo đại diện cho khí chất người phương Nam như Phật Giáo Hoà Hảo, Cao Đài, dù được cho phép hoạt động, nhưng trên thực tế bị đàn áp và theo dõi rất khốc liệt. (Về vấn đề này, người bake cộng sản cần cảm ơn tổng thống Ngô Đình Diệm đã giải giáp vũ khí của Cao Đài và Hoà Hảo hồi 1955).
Nói về chuyện chống cộng, có người Bắc chê dân Nam hèn nhát chỉ dám lên mạng chửi, viết blog này nọ trong khi thành phần dân Bắc “phản tỉnh” thì thành lập tổ chức, kêu gào, biểu tình đấu tranh rất dữ, rất anh hùng. Thử hỏi rằng người Nam đã bị ai đó tước đoạt hết tài sản, chà đạp về mặt xã hội, dìm chết về mặt tương lai qua lý lịch, hộ khẩu, bóc lột kinh tế, đẩy người ta ra mép biển, nô dịch cho tới tận bây giờ, ai đó đã dùng một chân đạp lên lưng người Nam và bây giờ còn hỏi rằng: “địt con mẹ sao chúng mày phản kháng yếu thế?”
Tóm lại, người Bắc Kỳ thực hiện chính sách đồng hoá hệt như cách Tàu cộng đồng hoá Mãn Thanh, Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng. Nếu bạn là người Nam, hãy tỉnh táo lại trước khi quá muộn, đồng hoá mềm nó nguy hiểm hơn Hitler giết trực tiếp người Do Thái bằng vũ khí hoá học. Tôn giáo và sắc tộc luôn là vấn đề mấu chốt ở mọi quốc gia từng xảy ra chiến tranh loạn lạc, Việt Nam không ngoại lệ, cho dù bạn đang thấy xứ sở mình sống vẫn còn an toàn.
Hãy bình tĩnh và nhìn kĩ lại những đổi thay xung quanh mình chỉ trong 20 năm qua, để biết được bạn đã từ chủ trở thành người khách trên chính quê hương mình…
BÌNH LUẬN
Nước Việt Nam là một dân tộc Việt Nam Là một sông có thể cạn núi có thể mòn song chân lý đó không bao giờ thay đổi.Những ai nhận mình là người Nam kỳ, Bắc kỳ … là bọn đến giờ vẫn còn bị thực dân cũ (Phú lãng Sa) đô hộ đầu óc u tỳ quốc bọn dở người. Chuyện đồng hóa là tất yếu khách quan của văn minh,dân tộc, cái hay sẽ phát huy còn cái không hay sẽ bị quên. một ngày nào đó cả nước ta chỉ nói đúng ngôn ngữ chuẩn của mình.
Đúng rồi, đến lúc đó không còn Nam kỳ-Bắc kỳ nữa, vì Nam kỳ đã độc lập và đổi tên nước.
Tao thấy mấy thằng bán nước hại dân đáng bị bỏ hơn là bọn Bắc kỳ Bắc kỳ nó có ngu hơn nam kỳ thì nó cũng không chạy theo chiều gió.pháp qua thì theo pháp,mỹ đến thì bò theo Mỹ.giờ không có miếng mồ chôn dòng họ ở nước Việt Nam thì tìm cách chia rẽ Bắc Nam.
ủa tao nhớ lúc Pháp đánh vô Đại Nam thì nhân dân Nam Kỳ anh dũng chống Pháp còn ngoài Bắc Kỳ có 14.000 thằng Công giáo hợp tác với Pháp mà.
nhưng Công Giáo Bắc Kỳ cuồng Pháp hơn Công Giáo Nam Kỳ
Tui tự hào mình là người Miền Nam.
Có gì mà tự hào cha nội? Yếu đuối thì có.
đỡ hơn mang tiếng người rừng
[…] kiến sự đồng hoá khốc liệt của bake đối với người Nam Kỳ, tôi có liên tưởng đến hành động tương tự mà ông tổ của bake đang áp […]
Người Nam rất kỳ thị người Bắc, còn người Bắc ít quan tâm đến chuyện này. Nếu lý giải, do người Bắc thuộc về bên thắng cuộc nên không thèm để tâm, theo tôi là không chính xác, vì bên thắng cuộc còn bao gồm cả nhũng người cộng sản miền Nam, mà những người này cũng kéo bè kết nhóm theo vùng miền.
Nguyên nhân quan trọng nhất theo tôi, đó là gốc rễ văn hóa và lịch sử. Người Bắc hàng ngàn năm qua phải đánh nhau với nước ngoài, mọi lòng căm thù đã giành hết cho các nước lớn. Họ cho miền Nam là Ngụy, tức chỉ là tay chân chứ không phải kẻ cầm đầu nên không thù ghét.
Người miền Nam do xuất phát không thuần người Việt, là một hỗn hợp đa chủng đa văn hóa, nói tiếng Việt nhưng không có ý thức dân tộc Việt, từ ngoại hình cho đến tâm lý khác hẳn người miền Bắc. Nên, khác thì ghét thôi!
Người Nam rất kỳ thị người Bắc, còn người Bắc ít quan tâm đến chuyện này. Nếu lý giải, do người Bắc thuộc về bên thắng cuộc nên không thèm để tâm, theo tôi là không chính xác, vì bên thắng cuộc còn bao gồm cả nhuững người cộng sản miền Nam, mà những người này cũng bè nhóm theo vùng miền.
Nguyên nhân quan trọng nhất theo tôi, đó là gốc rễ văn hóa và lịch sử. Người Bắc hàng ngàn năm qua phải đánh nhau với nước ngoài, mọi lòng căm thù đã giành hết cho các nước lớn. Họ cho miền Nam là Ngụy, tức chỉ là tay chân chứ không phải kẻ cầm đầu nên không thù ghét.
Người miền Nam do xuất phát không thuần người Việt, là một hỗn hợp đa chủng đa văn hóa, nói tiếng Việt nhưng không có ý thức dân tộc Việt, từ ngoại hình cho đến tâm lý khác hẳn người miền Bắc. Nên, khác thì ghét thôi!
Bài viết quá hay phản ánh đúng sự thật, nhưng tiếc thay sự thật thì luôn bị ép phải nằm trong tối còn sự giả tạo thì được cho nằm ngoài sáng.
Người Nam cũng không nên tiếc nuối, vì mảnh đất Nam kỳ cũng chẳng phải của họ. Dù cho tổ tiên của một người miền Nam là Minh Hương, Chăm Pa hay Khmer thì cũng là kẻ đến sau. Chủ nhân xa xưa của vùng đất này là người Phù Nam. Vậy mà người Phù Nam giờ đâu còn ai. Ai đã tiêu diệt người Phù Nam? Tổ tiên của người Nam chứ ai! Của thiên rồi phải trả địa. Đồng bằng SCL sắp chìm rồi. Ác giả ác báo. Người Nam nên chấp nhận để Bắc kỳ lãnh đạo. Dù sao thì người Bắc vẫn xem người Nam là cùng dân tộc, rồi họ sẽ cưu mang người Nam.
Người Pháp lấy giọng Paris làm chuẩn, người Tàu lấy Bắc Kinh, tương tự Anh, Nga… cũng vậy. Miền Nam muốn lấy giọng Sài Gòn làm chuẩn thì hãy đòi làm thủ đô đi đã. Mà giọng Sài Gòn là giọng nào? Dân Tân Bình nói khác dân Quận 8. Dân Bình Chánh nói khác Thủ Thiêm. Dân quận 5, quận 6 nói lơ lớ tiếng Tàu. Dân khu Tây và khu Nam thì nói tiếng quê mùa giống miền Tây. Dân khu Bắc thì nói lai tiếng Bắc kỳ. Dân Bảy Hiền thì lai tiếng Quảng Nôm. Dân quận I thì đéo phải dân gốc, nói tiếng chẳng có nét riêng. Vậy giọng Sài Gòn là giọng nào? Thôi thì lấy dân Ba Tàu Chợ Lớn làm giọng chuẩn cho rồi.
Ta hãy mơ mộng tý,giả sử miền Nam độc lập thì nên đặt thủ đô ở đâu? Đặt ở Sài Gòn ư? Sài Gòn có gần 1 triệu người gốc Hoa, là đội quân thứ 5 của Bắc Kinh, rất nguy hiểm. Đặt ở Cần Thơ cũng không nên, vì ĐBSCL sẽ mất sau 30 năm. Chuyển lên vùng đất cao Tây Ninh, Bình Phước thì tụi Miên Mọi uy hiếp. Chỉ còn Đồng Nai hay Vũng Tàu thôi. Vũng Tàu là thành phố Bắc kỳ nên không chọn. Nếu ở Đồng Nai thì Long Thành là hay nhất. Long Thành, cái tên gọi có ý nghĩa hơn những cái tên gọi vô nghĩa như Cần Thơ, Sài Gòn. Long Thành- đối trọng với Thăng Long, lại ở vùng đất cao, cách xa biên giới. OK.
mơ mộng cái lồn mẹ m nói chuyện ra là biết ngu
Cho đến lúc này thì phải thẳng thắn thừa nhận là người miền Nam chưa sẵn sàng cho việc ly khai khỏi Việt Nam. Ly khai bằng bạo lực thì phải có nước ngoài giúp sức. Hoa Kỳ hay châu Âu sẽ không ủng hộ, vì họ mong có một VN mạnh để đối trọng với Bắc Kinh. Ly khai bằng con đường hòa bình thì không thể. Miền Nam chỉ còn cách là đi tìm đồng minh mới, mạnh mẽ, có tham vọng. Kẻ đó là Trung Quốc. Nghe thật buồn cười nhưng không phải không có lý khi đã có láng giềng Campuchia đang làm vậy. Nếu miền Nam xin gia nhập Trung Quốc thì sẽ cứu được Tây Nam bộ. Cũng không sợ miền Bắc xâm lược, không sợ mất Trường Sa vì chúng ta với Trung Quốc là một.
Thằng khốn nạn chó đẻ này từ đâu ra vậy
Cho đến lúc này thì phải thẳng thắn thừa nhận là người miền Nam chưa sẵn sàng cho việc ly khai khỏi Việt Nam. Ly khai bằng bạo lực thì phải có nước ngoài giúp sức. Hoa Kỳ hay châu Âu sẽ không ủng hộ, vì họ mong có một VN mạnh để đối trọng với Bắc Kinh. Ly khai bằng con đường hòa bình thì không thể. Miền Nam chỉ còn cách là đi tìm đồng minh mới, mạnh mẽ, có tham vọng. Kẻ đó là Trung Quốc. Nghe thật buồn cười nhưng không phải không có lý khi đã có láng giềng Campuchia đang làm vậy. Nếu miền Nam xin gia nhập Trung Quốc thì sẽ cứu được Tây Nam bộ. Cũng không sợ miền Bắc xâm lược, không sợ mất Trường Sa vì chúng ta với Trung Quốc là một.
Nam Kỳ sau khi độc lập thì lấy tên nước là Phù Nam, đuổi hết dân Bắc Kỳ về nước. Dân Trung Kỳ thì cho ở lại làm mướn, cấm kinh doanh. Xây 1 bức tường biên giới ngăn cách với Trung Kỳ để ngăn dân nhập cư. Trả mẹ 13 tỉnh miền Tây cho Campuchia để đổi lấy hòa bình, khỏi phải lo chuyện nước biển dâng sau này. Lãnh thổ Phù Nam Quốc tương lai chỉ còn lại Hòn Ngọc Viễn Đông và vùng đất cao Đông Nam bộ. Cái khó là giải quyết bọn 3 Tàu Chợ Lớn đây. Đuổi chúng đi thì Trung Quốc nó đánh chết.
nói chuyện nghe xàm lồn hết sức
Bị điên rồi hay sao vậy trời.
Lồn mẹ mày nói ngu như chó
Nếu không có sự đồng hóa của Pake thì dân Nam Kỳ chúng ta đang nói tiếng Khmer pha tiếng Triều Châu, chữ viết giun dế hoặc xổ ngang dọc như que củi. Còn Sài Gòn thì vẫn tên gọi là Prey Konor.
chữ Quốc ngữ có ở Nam Kỳ trước.
Nếu không có dân Bắc di cư và Bắc sau 75 thì dân nam ko chỉ bị nắm kinh tế mà còn văn hóa nghệ thuật báo chí truyền thông bị đồng hóa thành tàu hết.VNCH MNVN trước 75 phồn thịnh đéo gì.Dân nam cay cú dân tàu nên có câu sống phá giá thị trường chết chật đường chật cá.Ba tàu trước 75 nhiều kẻ muốn biến MNVN thành khu tự trị 1 nước TQ thu nhỏ nhưng sau 75 thì không được rồi trước 75 tàu ngoài Bắc chả có cửa để quậy đâu.Ba tàu trước 75 nhiều kẻ ko coi là người Việt
Chữ quốc ngữ Tây có ở miền Trung trước chứ, nhưng dân không được dạy, chỉ dùng trong giới tu sĩ công giáo. Còn Quốc ngữ lúc đó là chữ Hán. Chữ Nôm cũng được gọi là quốc ngữ từ thời Trần.
Các nhà bác học Trương Vĩnh Ký, Huỳnh Tịnh Của là người có công truyền bá và phổ biến chữ Quốc ngữ ra đại chúng ở Nam Kỳ trước tiên. Gia Định báo thành lập năm 1865, cụ Petrus Ký đã dịch nhiều tác phẩm văn học truyền thống của Đại Nam ra chữ Quốc ngữ. Tới đầu thế kỷ 20 thì chữ Quốc ngữ đã rất phổ biến và hoàn chỉnh ở Nam Kỳ rồi.
Vậy thì công lao sử dụng chữ Quốc ngữ Tây thuộc về 2 ông Của, Ký chứ không phải 2 ông cố đạo Tây mũi lõ tên gì đó.
đúng rồi, không có 2 ông đó thì thứ chữ đó chỉ lan truyền trong giới truyền đạo thôi.
Đã lan truyền trong giới công giáo rồi không lẽ cứ vậy mà không phát triển mở rộng ra hả thằng nam cầy mọi nguyễn văn hèn
Báo phản động à? Thời đại nào rồi mà còn thốt ra mấy lời như vậy, văn học trong sách giáo khoa là văn học cách mạng, thằng viết bài có tư cách gì mà nói xiên đi , tất cả chỉ là nguỵ biện cho 1 hình thức vô học
Gần đây dư luận Việt Nam đòi đặt tên đường cho 2 ông cố đạo Tây, bậy hết sức! 2 ông đó đâu phải làm ra chữ quốc ngữ, cũng đâu phải 2 ông truyền chữ đó cho dân? Chẳng qua 2 ông chỉ là người sử dụng chữ đó cho công việc của mấy ổng, cũng như chúng ta ngày nay thôi.
Ở miền Nam Việt Nam, vấn đề Bắc Nam luôn được xới đi xới lại trên các trang mạng xã hội. Để câu view, báo chí chính thống cũng không chịu ngoài cuộc. 2 tờ báo lớn là Tuổi Trẻ và Thanh Niên cũng rất thích đề tài này.
Có 1 điều lạ là bất kỳ người Bắc nào, dù là yêu hay ghét, vui hay giận, đều không gọi người Nam là Nam kỳ, dù có đôi lúc khi vui, họ tự nhận mình là “dân Bắc kỳ mình”. Lý giải hiện tượng này, thứ nhất là do cộng sản luôn dạy dân miền Bắc rằng Nam Bắc là một nhà, đồng bào miền Nam là ruột thịt.
Nhưng luận điệu cọng sản chỉ bịp được những người nhà quê, không vô Nam bao giờ. Còn đói với dân Bắc từng tiếp xúc với người Nam thì: bình thường thì gọi là “dân miền Nam”, khi vui thì gọi là “đồng bào Nam bộ”, khi bị chọc giận thì gọi là “dân miền đù”, khi bị gọi là “chó” thì gọi lại là “mọi Miên”.
Dân miền Nam thì thích gọi người Bắc là Bắc kỳ, vì họ biết người Bắc không thích thế. Nói nhiều thành quen mồm. Ngay cả khi một cô gái Nam yêu 1 chàng trai Bắc, vẫn thường lỡ miệng nói 2 chữ Bắc kỳ: ” Ba má anh ở ngoài Bắc kỳ có được khỏe không?”
Người Nam dùng 2 chữ “Bắc kỳ” để nói chuyện khi họ tỏ ý xem thường, không hài lòng hoặc chuẩn bị gây hấn. Đối tượng thường là những người Bắc hiền lành hoặc thân thế cô. Khi gặp đám anh chị xã hội phía Bắc dạt vào thì không ai dám gọi thế. Từ “Bắc kỳ” của người Nam trên không gian mạng còn thêm chữ “chó”. Dón,Ba Ke Paker cũng hay được dùng.
Ồ anh chị giang hồ miền bắc có số má chó trong nam lúc nào vậy mày? Lũ côn đồ được nuôi lớn bằng cá rô cây và rau muống thì chỉ là lũ ngu học võ biền. Có thể tạo được số má trong nam à? Vậy mày kêu tụi nó gặp đúng giang hồ Chợ lớn hay giang hồ Q4, Q8 xem tụi nó có khúm núm mà: vâng, em van các anh tha cho e. Rồi cúc cung tận tụy như 1 con chó ghẻ ko nhé
Lại phét lác. Giang hồ quận 4 dĩ vãng rồi. Giang hồ Chợ Lớn là sản phẩm của điện ảnh.
Mà hay ho gì đi khoe giang hồ? Cái thứ cặn bã của xã hội? Bởi vậy mà bị đè đầu cưỡi cổ mãi mà đéo dám khởi nghĩa.
thằng miền Trung này mày xạo lồn cũng hơi nhiều rồi đó 😀
Bác Khá Bảnh này nên nhớ, Gia Long và Quang Trung đều là người miền Trung.
Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp,Ngô Đình Diệm nữa nhé. Chỉ tính 300 trở lại thôi nhé.
Ê thằng nam cầy mày có thấy nam cầy nào giang hồ ra Bắc làm loạn không,mày thấy giang hồ Bắc tung hoành khắp nơi chưa,giang hồ nam kỳ có tiếng như nam cam muốn tồn tại cũng phải dựa vào phe phái trong chính quyền và khi phe nào trong chĩnh quyền bảo kê nam cam bị lật thì 5cam cũng xong nhá.Máu chiến Bắc dành cho viếc lớn đánh nhau với kẻ ngoại bang còn chuyện trong nước giang hồ chả là cái gì nghe chưa mọi nam kỳ
Dân miền Trung quê tôi cũng gọi người miền Bắc là Bắc kỳ, tuy không thường xuyên như người Nam bộ. Dân các tỉnh Bắc Trung bộ thì bị gọi là dân Huế. Huế thơ mộng vậy, nhưng từ “dân Huế” lại mang hàm ý xấu. Đối với dân Nam bộ thì họ xem thường người miền Tây ra mặt:” cái xứ bán con”. Chỉ có Sài Gòn, Vũng Tàu, Đồng Nai, Bình Dương tức là miền Nam đáng ngưỡng mộ. Còn cái miền Tây, phần còn lại của miền Nam, chỉ đơn giản là miền Tây . Họ không bao giờ gọi mình là Trung kỳ. Họ tự nhận mình là người miền Nam. Chỉ khi vô Sài Gòn thì họ mới vỡ lẽ ra là mình đéo phải người miền Nam, vì không được Sài Gòn công nhận.
Người Nam hay khen người trung học giỏi với nấu ăn ngon nhưng có cái ích kỷ 🙂
Ăn mặn chết mẹ ra. Ba tao dân quãng ngãi hay ra đó chơi mà mỗi lần nấu ăn là tao la làng mặn chát nên phải nêm nếm lại cho vừa ăn. Còn mỗi lần nấu ăn đãi tiệc thì t nhịn, ngồi bàn mà đũa không gắp cái nào. Còn về cái chịu khó học thì còn nghe được tại mấy anh chị cô chú họ tao thì tao biết toàn giám đốc với kinh doanh nhà toàn tủ sách với lúc vô Sài Gòn ở ké thấy toàn cắm đầu học miệt mài . Ích kỷ thì cũng có. Lúc vô thành phố QN chơi về( về chơi toàn ở nhà mấy người trong huyện lâu lâu mới vô thành phố chơi) , mấy bà cô t hỏi lên đó bà đó có cho gì không. Bả nói bà đó keo lắm. Nên tao nghĩ có thể cũng đúng.
Xàm đọc comment của mày nhiều t thấy mày còn không phải dân miền Nam ba mẹ t sinh ra lớn lên trong Sài Gòn luôn. Có khi nào ra đường mà t nghe câu đó nói về người miền Tây như vậy? Hay mày sống trong khu dân bắc sau này nên mày mới nói vậy. Bây giờ bắc kỳ trong này đông lắm, con cái cũng nói giọng Nam hết rồi. Tao chơi với bạn tao tao biết. Mà bên ngoại tao dân 54 vô đây mới bắt đầu sanh má với mấy dì cậu tao. Nên thượng vàng hạ cám t biết đủ. Dì tao còn lấy người người Hoa chợ lớn nữa. Lên muốn lừa được tao hơi khó. Còn nữa nhà t cũng dân cách mạng không nên khỏi lừa đến đời t là t ghét rồi. Nghe cái giọng mà trật nhịp nào là tao biết thằng đó dân ở đâu liền.
Dân Bắc Trung bộ, khi ra Bắc thì nhận mình là người Trung, khi vào Nam thì nhận mình là người Bắc. Riêng dân xứ Huế thì luôn nhận mình là người Trung, dù người Nam luôn xếp họ vào “giỏ” Bắc kỳ. Huế từng là thủ đô của Đàng Trong, vậy mà người miền Nam không bao giờ tôn trọng Huế. Thậm chí người miền Nam xưa còn gọi tất cả những người phía Bắc là “tụi Huế”, “tụi Duôn”, ” tụi Kinh”.
Trái với tâm lý ghét Huế của người Nam Trung bộ, tôi lại thực sự mến xứ này. Con gái Huế rất đẹp, sánh ngang với Hà Nội. Tôi chỉ ngại đàn ông Huế thôi.
Ý tưởng xin gia nhập Trung Quốc không tồi, vì thế giới chỉ có 2 siêu cường. Xin nhập Mỹ thì nó không nhận đâu, vì bó đã bỏ của chạy người rồi. Chỉ có Trung Quốc là sẵn lòng. Lúc đó miền Nam sẽ phối hợp với Đại quân Trung Quốc đánh úp Bắc kỳ.
Làm thế nào để đuổi người gốc Bắc khỏi miền Nam? Nếu dùng vũ lực thì người Nam không thể làm được, vì quân đọi trong tay người Bắc. Nếu dùng biện pháp hành chính: gây cản trở, khó khăn cho người nhập cư.. thì cũng chỉ ngăn nhập cư mới chứ không thể đuổi người đã bám rễ. Dùng biện pháp kinh tế như không nhận người Bắc vào xí nghiệp, công ty: cái này giới chủ lao động sẽ không đồng ý, vì ai đem lợi ích nhiều thì họ thuê. Đụng đâu cũng khó. Xét kinh nghiệm các tỉnh Tây Nam bộ: nơi nào kinh tế chậm phát triển, dân trí thấp thì người di cư lớn hơn nhập cư. Dân Bắc đến Tây Nam bộ rồi lại đi. Vậy cách này hay đấy. Miền Nam hãy dùng khổ nhục kế, hãy ăn chơi, biếng làm, để cho kinh tế suy yếu, thế là dân Bắc phải tự rút đi. Nếu họ không rút đi, ta sẽ mời Trung Quốc vô, giao miền Nam cho TQ.
Mày lảm nhảm cái qq gì mà ko thấy kinh tởm à? Cứ gầm gừ trong mõm mấy cái suy nghĩ ngu ngục! Thứ súc sinh núp lùm như mày sao ko giỏi đứng giữa đường SG mà sủa ẳng để coi có bị đập chết mẹ ko!
Đụ má ngồi ẳng ẳng 1 mình lòi cả cái hàm vẩu hô bắc kỳ ra xấu như chó dại ko thấy tởm à?
Sài Gòn đã bỏ lỡ cơ hội trở thành Hongkong năm 1975, khi mà Trung Quốc cố gắng ngăn cộng sản Bắc Việt chiếm trọn miền Nam. Các năm 1979-1989, khi TQ tấn công biên giới phía Bắc thì dân miền Nam đéo dám vùng lên khởi nghĩa. ĐM, miền Nam toàn dân chém gió, đéo biết tận dụng thời cơ.
Người miền Nam cần rèn ý chí. Thanh niên đừng lo trốn lính nữa, hãy gia nhập quân đội. Trước mắt là rèn kỷ luật quân đội, học cách chiến đấu. Trí thức miền Nam cũng cần nghiên cứu lịch sử, chính trị để mà mài dũa trí tuệ, để mà đủ uy tín lãnh đạo nhân dân. Khi thời cơ đến thì ta đủ can đảm để vùng lên.
Nói thật mất lòng. Trí thức chỉ lo kiến tiền. Thanh niên thì nhát như thỏ. Hiếm có người miền Nam nào chịu phục vụ quân ngũ quá 2 năm. Tụi bắc kỳ nó chê miền nam toàn pê đê với ô môi kìa. Bởi thế mà suót 300 năm qua, Nam kỳ chả có gương mặt nào sáng giá. Trong khi xứ sỏi đá bên cạnh thì toàn vua, chúa.
loạn thế mới xuất anh hùng
Nếu không có Bắc kỳ thì Nam kỳ cũng chẳng thể tự lực được. Hoặc bị Pháp, Mỹ cai trị, hoặc bị Trung kỳ cai trị. Cái thời huy hoành nhất của xứ Nam kỳ là thời VNCH, thì 2 ông tổng thống cũng là người miền Trung . Hào kiệt Nam kỳ như Trần Văn Hữu, Lê Văn Viễn, Dương Văn Minh nếu không là nô bộc của Pháp thì cũng là quân trộm cướp hoặc tướng võ biền. Gần đây nhất là có ông Năm Cam bên xã hội đen và ông Nguyễn Tấn Dũng bên xã hội đỏ. Ông Năm Cam thu phục được giới giang hồ Bắc, nhưng bị dân ghét như chó ghẻ. Ông Dũng cũng thu phục được đệ tử Bắc nhưng dân không yêu. Thế là toi mộng đẹp.
Ông Bảnh bảo, loạn sẽ sinh anh hùng. Có thể lắm, nhưng Nam kỳ sẽ không có loạn đâu, trừ khi tụi Bắc, Trung vô đây làm loạn thôi. Nếu có loạn thì lại mấy thằng Trung kỳ lên làm lãnh tụ thôi. Như năm xưa, Tây Sơn và Nguyễn Ánh kéo nhau từ miền ngoài vào đất Gia Định đánh nhau vậy. Hoặc Pháp, Mỹ đưa dân di cư miền Bắc vào giúp Ngô Đình Diệm diệt các giáo phái miền Nam vậy.
Tóm lại, tương lai Nam kỳ phụ thuộc hoàn toàn vào thế lực bên ngoài. Còn chần chừ gì nữa mà không hợp tác với Trung Quốc? Trong ADN của người Nam kỳ có ít nhất 1/4 Trung Hoa, cộng thêm hàng triệu người Hoa Chợ Lớn, Nam kỳ và Trung Quốc thật gần gũi nhau về huyết thống. Tại sao không về cùng 1 nhà?
rồi để xem bắc kì vả 1 phát có chết không nhé mà hợp tác :))
Chó mà biết vả hả mày?
TỨC NHIÊN KHÔNG RỒI
Để bọn bám Tàu đi hợp tác còn mày thì ngồi yên ở nhà là được rồi
Có thằng trên đây kêu dân Nam kỳ gốc Cam. Thế là sai. Đáng ra phải nói, dân Nam Kỳ và Campuchia có chung nguồn gốc Khmer. Nhưng gene Khmer trong ADN người Nam kỳ chắc khoảng 25% thôi. Ba Tàu chiếm 25%. Còn laị là tùm lum Việt, Chăm, Mọi… Nhưng nói thế cũng chưa đầy đủ. Không phải bất kỳ người Nam kỳ nào cũng có tỷ lệ gene như thế. Có người chả có tý Khmer nào. Có người trắng sáng chẳng kém bắc kỳ, Nhật, Hàn.
việc một cá nhân thuộc về một dân tộc nào không phụ thuộc vào vẻ bề ngoài hay ADN họ có, mà do chính ý thức của bản thân cá nhân đó. Phần lớn người Nam kỳ chắc chắn không muốn nhận mình là Ba Tàu hay Khmer, ngay cả những bạn ra rả chửi người Bắc và tổ tiên người Bắc. Người Nam kỳ là Việt thì đúng rồi nhưng không hẳn là người Kinh. Khái niệm người Kinh chỉ xuất hiện ở Nam bộ sau 1975, khi chính quyền mới ghép tất cả những người không rõ dân tộc vào nhóm Kinh. Chữ Kinh là để chỉ kinh đô. Chỉ có Huế và Hà Nội mới đủ chuẩn kinh. Đồng nghĩa với việc chỉ có người Bắc và Bắc Trung bộ là người Kinh.
Trong văn học và báo chí Nam bộ trước kia, không bao giờ xuất hiện danh từ Dân tộc Kinh. Chỉ có: Việt, Miên, Quảng, Tiều, Khách, Mọi, Chà Và. Trong văn bản hành chính, danh từ Người Kinh chỉ bắt đầu được dùng từ 1954, và chỉ dùng ở Cao nguyên Trung phần để phân biệt Kinh- Thượng. Còn ở Nam bộ là tuyệt đối không ai hiểu Kinh là gì. Đến 1975, chính quyền mới bắt kê khai nhân khẩu phải ghi rõ tên dân tộc. Quảng, Tiều, Hẹ, Phúc Kiến bị ghi là Hoa. Miên ghi là Khmer. Các loại Mọi đêù có tên riêng (để cộng sản thực hiện chính sách dân tộc cho dễ). Còn nhóm dân Việt hoặc những ai không rõ dân tộc thì bị nhét vào nhóm Kinh.
Hơn 300 năm qua dân Việt ta bị thoái hoá phần nào. Đường đường là dân da trắng Á Đông, chỉ vì tham tý đất của tụi mọi Đông Nam Á đã dẫn đến việc phải thu nạp một số lượng gene bẩn từ tụi mọi Chăm, mọi Miên và các loại mọi đen khác. Chủng Bách Việt của ta bị dơ bẩn hoá. Cần phải có chính sách làm trắng trở lại người dân tộc Kinh chúng ta. Cứ ai da ngăm thì cho khuyến khích triệt sản hoặc cho xuất ngoại. Hôn nhân quốc tế thì cấm ngặt lấy dân châu Phi, Nam Á, Đông Nam Á.
Hay
Bách Việt cái lồn, bắc kỳ chó là con cháu Triệu Đà Tàu khựa , xạo lồn chế bịa tổ Hùng Vương.
Súc vật bắc kỳ chó đéo biết nhận bố Tàu làm cha và sáp nhập vào mẫu quốc còn làm bộ cặc gì.
Họ Đinh, Lê, Lý, Trần của bắc kỳ chó chúng mày đều là đi dân của Tàu Phúc Kiến.
Tổ tiên Nam kỳ bọn tao là Chăm pa, Khmer, Hoa, Giao Chỉ, liên quan cặc gì với lũ súc vật bắc kỳ chó chúng mày.
Nam kì nghiệt,lũ nam kì ỉa cho cá ăn rồi tự ăn,hahah,đúng là lũ nam kì não cứt,bây giờ bắc kì bọn tao giàu hơn bọn nam cầy nên chúng mày mãi mãi làm chó để đi theo sau sủa và liếm cứt đít của bắc kì thôi,lũ nam kì dơ bẩn không nên sống trên việt nam cút về Campuchia đi nam cầy lồn
Hú tiếng khỉ đi lũ mọi rợ đen sì bẩn thỉu. Ngôn ngữ còn ko giữ nỗi phải nói tiếng Kinh bọn tap có thấy nhục ko ? Về rừng ngập mặn mà hú lại tiếng khỉ của bọn mày đi
Mấy thằng moj bẩn cứ kiểu chửi bắc kỳ hay tự hào nam kỳ thượng đẳng. Trong khi tụi nó còn chẳng có cái nền văn minh nào cho ra hồn
NHỮNG SAI LẦM NGU XUẨN CỦA NAM KỲ
NAM KỲ DÙ LÀ CỘNG SẢN HAY VNCH ĐỀU PHẠM NHỮNG SAI LẦM NGU XUẨN SAU
1. NHẬN GIẶC LÀM ANH EM
NAM CỘNG COI BẮC CỘNG LÀ ANH EM MỘT NHÀ, CÒN NAM KỲ CHỐNG CỘNG THÌ COI BẮC KỲ CHÓ 54 LÀ ANH EM.
NHƯNG THỰC RA BẮC KỲ CHÓ DÙ 75 HAY 54 CHÚNG ĐỀU ĐOÀN KẾT VỚI NHAU VÌ MỘT MỤC TIÊU CHUNG LÀ CAI TRỊ VIỆT NAM, NÔ DỊCH MIỀN NAM.
2. NAM KỲ KHÔNG NHẬN RA BẢN CHẤT PHẢN TRẮC CỦA NẪU CHÓ TRUNG KỲ
NẪU CHÓ LUÔN BỢ ĐÍT BẮC KỲ CHÓ, CHÚNG GIÚP BẮC KỲ CHÓ ĐÈ ĐẦU CƯỠI CỔ DÂN NAM.
3. NAM KỲ NGU SI ĐẤU TRANH VÌ Ý THỨC HỆ
BẢO VỆ CỘNG SẢN HOẶC VNCH. TRONG KHI BẮC KỲ CHÓ ĐÃ TIẾN HÓA, CHÚNG ĐÉO QUAN TRỌNG Ý THỨC HỆ, MỤC TIÊU DUY NHẤT CỦA BẮCKỲ CHÓ DÙ 75 HAY 54, CÔNG GIÁO HAY KHÔNG CÔNG GIÁO LÀ DUY TRÌ SỰ CAI TRỊ CỦA BẮC KỲ TOÀN VIỆT NAM.
4. CHỐNG TÀU, CHỐNG MỸ
BẮC KỲ CHÓ VỪA CHƠI CẢ VỚI TÀU VÀ MỸ NHƯNG XÚI NAM KỲ CHỐNG MỸ, CHỐNG TÀU.
NẾU NAM KỲ KHÔNG THỨC TỈNH, THÌ NAM KỲ SẼ BỊ DIỆT VONG NHƯ TỔ TIÊN CHAMPA CỦA CHÚNG TA.
HÃY GHI NHỚ : BẮC KỲ CHÓ LÀ KẺ THÙ DUY NHẤT CỦA MIỀN NAM CHÚNG TA.
CHỈ CÓ CON ĐƯỜNG TIÊU DIỆT,TÀN SÁT BẮC KỲ CHÓ CẢ 75 VÀ 54 THÌ MỚI GIẢI PHÓNG ĐƯỢC MIỀN NAM.
Quá đúng người anh em
Mấy thằng mọi bẩn Khmer tự xưng dân nam gốc đúng là ăn hại đây mà, ko làm được gì chỉ biết chửi. Có ngon thì giành độc lập cho miền nam đi. Tao thách cả họ nhà mày đó. Giờ miền nam có độc lập thì miền đông giờ gần nửa là người bắc vs trung rồi. Giữ kiểu gì đây hả bọn man di ???
Thằng Trương Đái Anh ngu bỏ mẹ. Mày đã gọi Champa là tổ tiên thì sao lại chửi dân Nẫu?
Nam kỳ thì so với Nẫu, ai Champa nhiều hơn?
THẰNG LỒN BẮC KỲ CHÓ NÀY GIẢ LÀM TRUNG KỲ ĐỂ RA VẺ KHÁCH QUAN. MÀY NÊN GIẢ NAM KỲ THÌ MỚI THUYẾT PHỤC.
NẪU CHÓ LÀ NÒI LIẾM CẶC BÚ ĐÍT BẮC KỲ CHÓ.NAM KỲ BỌN TAO CHẤP NẪU CHÓ VÀ BẮC KỲ CHÓ BỌN MÀY LUÔN
THÂN PHẬN NẪU CHÓ THẬT THẢM HẠI, RA BIỂN THÌ BỊ TÀU GIẾT, LÊN BỜ THÌ ĐÓI ĂN, RÚT CỤC KÉO NHAU VÀO NAM ĂN BÁM.
Con nghiệt súc nam kì sủa bậy,nam kì chỉ có đi sau cắn đít và ăn cứt bắc kì thôi,nam cầy cay lắm bị bọn tao ỉa vào mõm mấy con chó súc sinh,lũ chó nam cầy suốt ngày địt nhau như chó loạn luân như súc vật nên đâu có liên quan đến bắc kì,lũ não cứt mọi miên nam kì tao đá vào mõm
Hú tiếng khỉ đi cái bọn mọi rợ đen sì bẩn thỉu. Nói tiếng Kinh bọn tao làm gì ? Tiếng Kinh chỉ giành cho loài người, không giành cho lũ khỉ rừng ngập mặn
Thà làm ba que, thà làm cờ hó vàng ba sọc.
Nhất định đừng nhận là người Việt Nam,
Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam kỳ giữ nước.
Còn bọn phân biệt ra để ra vẻ thượng đẳng thì mãi là bọn ba sọc =))
Bọn miền nam biến thái bỏ mẹ, glbt nhiều như cát biển, nhìn chung thời gian tao công tác miền nam, tao nhận ra chúng mày đã bị mọi rợ hóa quá nhiều.
Để giành độc lập cho Nam Kỳ, tự thân người Nam không bao giờ làm được. Nhờ cậy nước ngoài là tất yếu. Pháp, Nhật, Mỹ cũng đã đến để giúp, nhưng cũng chạy thua. Trung Quốc thì thực hành suốt 2000 năm qua , nhưng đều thất bại.
Tuy nhiên, có 1 quốc gia bé nhỏ ngay bên cạnh có thể giúp. Đó là Campuchia.
Campuchia có khát vọng cháy bỏng là thu hồi những vùng đất cũ của Khmer quốc, dân thì ngu si, dễ bị nhồi sọ hận thù dân tộc. Người Nam Kỳ hãy lợi dụng điều này. Hãy mở toang biên giới cho quân CPC vào giết, hiếp, đốt, phá như những năm 1977-1978. Chính quyền VN sẽ bị sa vào cuộc chiến tranh hao người tốn của. Rồi sẽ bị Mỹ, TQ, LHQ bao vây, cấm vận. Cấm vận thêm 30 năm nữa, chính quyền ắt sụp đổ, người miền Nam sẽ có cơ hội cướp chính quyền.